Câu chuyện bắt đầu xảy ra vào năm 1991 khi một người phụ nữ tên Mereanda tặng con búp bê này cho Bảo tàng Quesnel ở British Columbia, Canada. Bà kể rằng, vào một đêm, bà bị đánh thức bởi tiếng khóc lạ dưới tầng hầm.
Khi xuống kiểm tra, bà phát hiện cửa sổ mở toang, một con búp bê cũ kĩ đang ngồi trên đó nhìn bà chăm chăm. Quá sợ hãi, sáng hôm sau, bà đã đem con búp bê tới tặng Bảo tàng và người ta đặt tên nó là Mandy.
Mandy là một con búp bê được sản xuất ở Anh hay Đức vào năm 1910 hay 1920. Giờ đây, quần áo của nó đã nhàu nát, cũ kỹ, khuôn mặt nhiều vết nứt. Khi đưa vào bảo tàng, nhiều người cho rằng, Mandy chỉ là một cô búp bê bình thường nhưng ngay sau đó, những điều kỳ lạ đã bắt đầu xuất hiện.
Đầu tiên là việc những nhân viên bảo tàng không tìm được bữa trưa của mình dù họ đã cất chúng trong tủ. Họ đã đi tìm khắp nơi nhưng cuối cùng tìm thấy chúng trong ngăn kéo nhỏ.
Kỳ lạ hơn, nhiều vật dụng khác của nhân viên cũng "không cánh mà bay". Mỗi đêm, người bảo vệ bảo tàng nói rằng họ nghe thấy những tiếng chân đi lại xung quanh phòng nhưng họ không phát hiện thấy bóng dáng một ai.
Từ những mối nghi ngờ sẵn có, người ta bắt đầu điều tra về nguồn gốc của búp bê Mandy. Tuy nhiên, không một ai biết Mandy đến từ đâu và ra đời như thế nào. Chỉ biết rằng, hình như con búp bê này có một quyền năng lạ thường, được tích tụ trong nhiều năm.
Lúc đầu, Mandy được đặt ngay tại lối đi vào. Những vết nứt nẻ trên gương mặt cộng thêm nụ cười và cái nhìn bí ẩn khiến nhiều người cảm thấy hoảng sợ. Sau đó, người ta đã chuyển Mandy đến một căn phòng riêng biệt.
Tuy nhiên, không hiểu vì lý do gì mà nhiều người đến quay phim và chụp ảnh Mandy nhưng tất cả đều bị che lấp bởi một luồng sáng kỳ lạ, rồi chỉ sau khoảng 5 giây tất cả các máy đều tự động vụt tắt. Khi sang các phòng khác trong bảo tàng, chiếc máy này hoạt động bình thường.
Một số du khách kể lại rằng, khi đến thăm bảo tàng, họ cảm nhận như có một ánh mắt luôn dõi theo. Thỉnh thoảng người ta vẫn thấy mắt của Mandy chớp chớp nhìn họ, nhiều người thấy con búp bê di chuyển sang một vị trí khác rồi chỉ trong nháy mắt nó lại trở về chỗ cũ.
Khi xuống kiểm tra, bà phát hiện cửa sổ mở toang, một con búp bê cũ kĩ đang ngồi trên đó nhìn bà chăm chăm. Quá sợ hãi, sáng hôm sau, bà đã đem con búp bê tới tặng Bảo tàng và người ta đặt tên nó là Mandy.
Đầu tiên là việc những nhân viên bảo tàng không tìm được bữa trưa của mình dù họ đã cất chúng trong tủ. Họ đã đi tìm khắp nơi nhưng cuối cùng tìm thấy chúng trong ngăn kéo nhỏ.
Kỳ lạ hơn, nhiều vật dụng khác của nhân viên cũng "không cánh mà bay". Mỗi đêm, người bảo vệ bảo tàng nói rằng họ nghe thấy những tiếng chân đi lại xung quanh phòng nhưng họ không phát hiện thấy bóng dáng một ai.
Lúc đầu, Mandy được đặt ngay tại lối đi vào. Những vết nứt nẻ trên gương mặt cộng thêm nụ cười và cái nhìn bí ẩn khiến nhiều người cảm thấy hoảng sợ. Sau đó, người ta đã chuyển Mandy đến một căn phòng riêng biệt.
Tuy nhiên, không hiểu vì lý do gì mà nhiều người đến quay phim và chụp ảnh Mandy nhưng tất cả đều bị che lấp bởi một luồng sáng kỳ lạ, rồi chỉ sau khoảng 5 giây tất cả các máy đều tự động vụt tắt. Khi sang các phòng khác trong bảo tàng, chiếc máy này hoạt động bình thường.
Một số du khách kể lại rằng, khi đến thăm bảo tàng, họ cảm nhận như có một ánh mắt luôn dõi theo. Thỉnh thoảng người ta vẫn thấy mắt của Mandy chớp chớp nhìn họ, nhiều người thấy con búp bê di chuyển sang một vị trí khác rồi chỉ trong nháy mắt nó lại trở về chỗ cũ.